Chuyển đến nội dung chính

Tối giản áo quần cũ: cho và nhận

Được tặng áo quần mới hoặc cho áo quần cũ (đồ không phải mình tự chọn và mua) thực sự sẽ là nổi ám ảnh nếu chẳng có cái nào mặc được, dùng được. Đồ không thể dùng được chính là rác rồi đúng không, dù là đồ được cho hay do chính bạn mua về? Ai đã từng ngồi xếp đi xếp lại đống áo quần chất đống mà không thể mặc được thì mới hiểu cảm giác bất lực và uất ức. 😮‍💨 Thực sự nếu đồ không thể mặc được nữa cứ vứt đi đừng nuối tiếc. 🤦

(Hình: Pexel)

Nói lời từ chối ngay khi được tặng/cho: làm sao có thể nói thẳng thừng lời từ chối với người cho áo quần cũ, đặc biệt nếu họ là người thân của mình? Chậm một nhịp, ngắm nghía đồ và hãy hỏi chính mình: đồ nào mình mặc được, đồ nào khi mặc mình cảm thấy thoải mái, đồ đúng gu của mình nhất, đồ nào mình cần, mình sẽ mặc trong dịp nào? Và sau cùng chỉ cần từ tốn nói với người tặng/cho rằng mình nghĩ là mình không hợp/ không cần đồ này. Hãy luôn tin rằng bản thân hoàn toàn có quyền nhận/ từ chối món đồ được tặng/cho đó. Mình không đồng ý thì đâu ai dám ép buộc? Cũng không cần cả nể người tặng/cho làm chi. Nếu mình cứ mãi cả nể, không thích mà cứ nhận nhưng không dùng hoặc rồi lại đem vứt đi có khi vừa lãng phí (vì lỡ có ai đó phù hợp và cần thì sao) vừa làm người tặng/cho phải suy nghĩ không biết mình có thích món đồ thực sự hay không?

Để tránh lãng phí vứt/ cho đi đồ đúng mùa: 

(Hình: Pexel)

đừng mùa Đông đem đồ mùa Hè ra lọc rồi mang đi vứt, đi cho sẽ hối hận đấy, mùa Hè đến lại hỏi đồ đâu không có để mặc, rồi lại tốn tiền mua đồ mới. 😅 Đầu mùa nào lại lọc cái nào rách, sờn vải, bạc màu, không thể mặc được nữa thì mang đi vứt, đồ còn dùng được nhưng ít/không dùng đến thì mang cho/quyên góp. 🌺





Bài viết được xem nhiều

Sách và kiến thức: Phương pháp E.A.S.Y là gì?

Phim và bài học: Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên Những mùa Giáng sinh không thể quên

Cảm nhận sách: Totto-chan cô bé bên cửa sổ