Chuyển đến nội dung chính

Cảm nhận phim: The Neighbor's Window

Lâu quá mình không viết thêm blog mới nào. Hôm qua ngồi xem phim trên Youtube mới nhớ ra mình có biết đến một phim ngắn, tựa đề "The Neighbor's Window". Tình cờ xem review Top 10 phim ngắn trên Youtube ở kênh Phê Phim, mình biết đến phim này. Bạn nào quan tâm có thể xem video dưới đây:


Phim kể về 2 gia đình có cửa sổ căn hộ đối diện nhau. Một lần tình cờ, cặp vợ chồng có 3 đứa con nhỏ chứng kiến toàn bộ cảnh nóng của cặp vợ chồng trẻ ở căn hộ đối diện. Hai gia đình, hai hoàn cảnh khác biệt. Một bên nhà cửa luôn bừa bộn đồ chơi, thức ăn của trẻ con. Họ cãi nhau và luôn cảm thấy mệt mỏi từ công việc, nhà cửa, con cái. Họ có rất nhiều thứ phải lo lắng. Trong khi cặp vợ chồng trẻ lại ngược lại, vui vẻ tận hưởng trọn vẹn những giây phút riêng tư mà không phải bị quấy rầy bởi lũ trẻ. 

Cô vợ vẫn giữ thói quen dùng ống nhòm quan sát đôi vợ chồng trẻ. Cô nhận ra điều gì đó không thực sự ổn đối với vợ chồng trẻ. Người chồng cạo trọc đầu. Họ không còn cuồng nhiệt yêu đương như trước. Anh ấy bị bệnh và có vẻ rất nặng. Và rồi, ra đi mãi mãi. 

Chứng kiến cảnh đau buồn đó, cô chạy xuống đường và an ủi cô vợ trẻ. Không ngờ cô ấy nhận ra cô chính là bà mẹ của 3 nhóc tì nhà đối diện. Hóa ra, cô gái trẻ và chồng mình cũng quan sát cửa sổ nhà cô. Dường như họ cũng ao ước có một gia đình như cô vậy: những đứa trẻ dễ thương và hài hước. Nhưng cô chẳng giải thích vì sao cô lại biết chuyện chồng cô gái trẻ vừa mất. Cô về đến nhà, ngồi lặng người trên ghế sofa và suy nghĩ. 

Hóa ra những gì tốt đẹp mà chúng ta thấy đằng sau ô cửa sổ của hàng xóm không phải là tất cả những gì mà họ đang trải qua. Đôi vợ chồng có 3 đứa con nhỏ thèm khát gì ở ô cửa sổ của vợ chồng trẻ và ngược lại? Mình dám chắc họ đã đôi lần cảm thấy kém may mắn, chút ghen tị với cuộc sống của vợ chồng trẻ: tự do của tuổi trẻ. Còn đôi vợ chồng trẻ chắc hẳn không thể thấy hết ngôi nhà bừa bộn, tiếng la hét, chọc ghẹo, đánh nhau của lũ trẻ; đôi mắt thâm quầng thiếu ngủ của bà mẹ 3 đứa con vì phải trông con, cho con bú. Họ chỉ thấy những đứa trẻ thật đáng yêu và họ khao khát có được chúng. 

Câu chuyện này làm mình nhớ đến câu, "cỏ nhà hàng xóm bao giờ cũng xanh hơn". Nhưng rồi sau cùng, có vẻ như ao ước có cuộc sống giống như của người khác không phải là ý tưởng hay ho. Bởi điều này khiến chúng ta bỏ quên cuộc sống hiện tại của mình, thay vào đó mải mê kiếm tìm những thứ ở cuộc sống của người khác, những thứ mà mình có thể chẳng bao giờ có được. Việc làm này chỉ tốn thì giờ và công sức mà thôi.

Liệu những gì mình nhìn thấy ở cuộc sống của người khác có phải luôn là một màu hồng như vậy? 

Liệu để có được cuộc sống đó, mình có sẵn sàng đánh đổi một vài thứ mà mình đang có hay không? 

Trong cuốn sách "Chủ nghĩa khắc kỷ" có một ý là hãy mong muốn thứ mình đang có thay vì khao khát điều mình không có. Một bên sẽ ngay lập tức làm ta thỏa mãn, bên còn lại càng khát khao càng thêm đau khổ. 

Có ý tưởng cho rằng Facebook và mạng xã hội khác cũng là cửa sổ nhà hàng xóm - nơi mỗi ngày có hàng ty tỷ cái post khoe nhà cửa, sắc đẹp, tình yêu, vui mừng, buồn giận thì cũng có hàng ty tỷ cảm xúc ghen tỵ, mong muốn, khao khát. Biết làm thế nào được, trì khi chúng ta yêu cuộc sống của chính mình: "Không có những thứ mình yêu hãy yêu những thứ mình có."

Nếu rãnh rỗi, mình cùng xem phim nhé:







Bài viết được xem nhiều

Sách và kiến thức: Phương pháp E.A.S.Y là gì?

Phim và bài học: Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên Những mùa Giáng sinh không thể quên

Cảm nhận sách: Totto-chan cô bé bên cửa sổ